Luân tâm

Ru Hồn Thơ Ngây






Lệ trời hay lệ nhân gian
Khóc thương duyên kiếp dã tràng vụng tu
Mây hồng khói sóng viễn du
Nước trôi hoa rụng nắng thu mưa rừng

Nhà xưa vườn cũ khóc xuân
Giữa trăm lằn đạn muối gừng bỏ canh
Đâu còn khói ấm mái tranh
Khu vườn cổ tích cũng đành thương ca

Tàn đêm gối sách yêu ma
Sầu đông gác trọ tương cà tủi dưa
Đào sông tìm chuyện đời xưa
Vén mây tìm bóng tình trưa ru hồn

Tàn ngày nhớ ấm môi hôn
So vòng khao khát dạo đờn thương đau
Dỗ dành suối mộng non cao
Hồng hoa trắng bướm trăng sao gọi mời

Gió đùa ngọn cỏ mồ côi
Lòng đau cá nước chim trời đón đưa
Chạy theo áo tắm hương thừa
Đổi đời đứt ruột tình chưa đầu hàng ...

MD.06/01/02
LuânTâm

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 1 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Ru Hồn Thơ Ngây"